- Phần 1: Ý tưởng của heo vàng.
Ngày xửa ngày xưa ở một vùng núi nọ có 3 chú heo: heo trắng, heo đen và heo vàng. Mỗi chú heo làm lụng trên mảnh đất của mình. Heo trắng trồng lúa, heo đen trồng bắp, heo vàng trồng đậu và mỗi chú heo chỉ ăn món mà mình trồng.
Mảnh đất của heo vàng ở giữa mảnh đất của heo trắng và heo đen.
Một ngày nọ heo vàng nhận ra rằng, heo trắng và heo đen đều làm ra lượng lương thực lớn hơn nhu cầu của họ. Mỗi tháng heo trắng và heo đen làm ra 15 ký lương thực nhưng chỉ ăn 5 ký và dư 10 ký.
Heo vàng bèn đến nói với heo trắng:
“Tôi sẽ đưa anh 5 ký bắp. Đổi lại anh cho tôi 10 ký lúa dư mà anh không ăn hết.”
Heo trắng nghĩ điều đó cũng tốt, vừa có món ăn mới lại không phải vứt bỏ số lương thực dư thừa. Và heo trắng đồng ý.
Heo vàng lại đến nhà heo đen và nói rằng:
“Tôi sẽ đưa anh 5 ký lúa. Đổi lại anh cho tôi 10 ký bắp dư mà anh không ăn hết.”
Heo đen cũng đồng ý.
Kể từ đó. Mỗi tháng heo vàng lại có thêm 5 ký lúa và 5 ký bắp để dùng. Heo đen cũng có 5 ký lúa và 5 ký bắp, heo trắng cũng vậy.
Điểm khác biệt là heo vàng không còn phải làm lụng trên mảnh đất của mình nữa. Nó đi du lịch đó đây và mỗi tháng lại về lấy số lương thực để dùng cho tháng tới.
***
Lời bàn:
Từ chỗ là chú heo nông dân như 2 chú heo khác, heo vàng đã có một ý tưởng mới. Heo vàng đã giúp giảm bớt sự lãng phí của cải trong canh tác. Đổi lại, nó đó làm thay đổi căn bản cuộc sống và cách làm việc của heo vàng.
Cách làm của heo vàng đã đánh dấu cho một phương thức lao động mới “sử dụng giá trị lao động thặng dư của người khác”.
Từ đó, chú heo vàng tự gọi mình là heo thương nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét